20 triết lý sống theo bạn đến cuối cuộc đời, nhiều người ước mình biết 10 năm trước. Thời gian qua đi khiến nhiều người tiếc nuối về những điều mình chưa làm được. Sớm thấu hiểu những triết lý sống dưới đây sẽ giúp bạn thoát khỏi cái ngõ hẹp của cuộc
gacsach.com đổi thành gacsach.club ạ! Đọc sách truyên Ai Sẽ Theo Em Đến Cuối Cuộc Đời - Chương 67 Full gacsach Zô xem đi bạn, nhiều sách hay lắm .
Cuộc kiểm tra khi có dấu hiệu vi phạm cơ quan Văn phòng tỉnh H. tiến hành gần một tháng. Đoàn kiểm tra đã thực hiện đầy đủ các bước từ đề cương gợi ý đề cương báo cáo giải trình; thẩm tra, xác minh, nghiên cứu báo cáo, tài liệu nhận được; làm việc với tổ chức, cá nhân có liên quan để thu thập
“𝙏𝙝𝙪̛́𝙘 𝙠𝙝𝙪𝙮𝙖 𝙚𝙢 𝙩𝙞̉𝙣𝙝 𝙗𝙖̆̀𝙣𝙜 𝙩𝙧𝙖̀ 𝙔𝙚̂𝙪 𝙖𝙣𝙝 𝙚𝙢 𝙩𝙧𝙖̉ 𝙗𝙖̆̀𝙣𝙜 𝙩𝙞̀𝙣𝙝 𝙙𝙪̛𝙤̛̣𝙘 𝙠𝙝𝙤̂𝙣𝙜” - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - Sự lựa chọn nào cho những cô nàng tóc dài nhưng lại thuộc team “tóc
Bạn đang theo dõi truyện dài kỳ hay full Ai Sẽ Theo Em Đến Cuối Cuộc Đời của tác giả Lục Xu rất hấp dẫn và lôi cuốn. Là một truyện được giới thiệu với bạn đọc trên trang đọc truyện chữ online. Đọc truyện bạn đọc sẽ được dẫn dắt vào một thế giới mới
. Trong nội tâm Kỷ Thành Minh luôn cất giấu những cảm xúc tuyệt-đối-không-có-đạo–lý. Một câu nói của cô, rất nhanh khiến người đàn ông tự cao tự đại đứng trước mặt lo lắng không cho phép cô đi. Cô không muốn nhìn thấy tình huống Giang Thừa Dự kết hôn, anh ta bắt cô phải mở to hai mắt nhìn cho rõ, người đàn ông cô từng yêu là loại người gì, và người đàn ông đó hiện tại đang kết hôn cùng với một người phụ nữ khác. Cô dâu mới chẳng phải là cô, bất kể lý do vì sao người đàn ông này không cần cô nữa, thì kết quả vẫn cứ là như vậy. Kỷ Thành Minh chính là con người luôn tuân theo chủ nghĩa kết quả, thua là thua, anh sẽ không bao giờ tìm cớ để biện minh. Cũng với đạo lý đó, nếu thắng anh cũng sẽ không bao giờ an ủi kẻ thất kéo lấy thắt lưng Kỷ Niệm Hi, không chút thương hoa tiếc ngọc, bắt cô không thể cự tuyệt chối bỏ cảnh tượng thảm khốc đang diễn ra. Có lẽ trong cuộc đời anh chưa từng phải trải qua tình cảnh còn người mất chuyện này, nên anh sẽ chỉ dùng tư duy chủ quan của chính mình để lo lắng cho người khác. Còn cô lại chính là cái kẻ xấu số bất hạnh rơi vào tay anh Mở to hai mắt để nhìn cho rõ đi em. – Đôi môi anh như cánh hoa rơi xuống bên tai Kỷ Niệm Hi, hơi ấm ẩm ướt lan khắp cổ cô, khiến cô cứng người lại, ngẩng đầu mắt chứng khiến Giang Thừa Dự cưới một người con gái khác, quan trọng nhất là muốn cô phải tự thừa nhận với lòng mình về năng lực của bản thân, còn anh hình như thấy chán ghét vì cuộc đời cô chưa đủ bi thảm, nên nhất định phải động tay vào để cô phải kinh tâm động quay đầu nhìn sang phía Kỷ Thành Minh, cô muốn nhìn cho rõ xem anh ta rốt cuộc là cái loại đàn ông gì, cô những tưởng bây giờ anh phải đang cảm thấy vô cùng sảng khoái khi vờn cô như một con thú nhỏ trong lòng bàn tay, thế nhưng trong mắt anh lại chẳng hề ẩn chứa điều gì. Tầm mắt của cô lại rơi xuống bàn tay anh đang đỡ lấy lưng cô. Liệu có thể buông tha cho tôi không, chỉ cần nốt ngày hôm nay có khả năng sao?Sẽ không. Vậy thì phải kiên cường đối mặt thôi, một ngày chẳng qua cũng chỉ có 24 giờ, chỉ cần kiên trì hơn một chút, từng giây từng phút của nó sẽ cứ bình tĩnh trôi qua mà không hề để lại dấu bộ comple sang trọng trên đôi giầy da bóng lộn, những bộ váy dạ hội thiết tha tuyệt đẹp, những con người đang hiện diện tại đây đều vô cùng hâm mộ đôi giai nhân này, mình đâu thể để cho bản thân cứ mãi chật vật như vậy, mình sẽ cố gắng tự xoay chuyển cuộc sống của chính mình. Không có gì là không thể, Giang Thừa Dự có thể bỏ rơi mình, Kỷ Thành Minh có thể đối xử với mình như thế, mình đang trở thành miếng thịt bò cho người ta khống chế. Họ dựa vào cái gì mà có thể ảnh hưởng đến tình cảm của mình như thế còn muốn khốn khổ cho ai xem, nếu chính bản thân cô không đủ kiên cường, cô sẽ càng khiến mình trở nên đáng thương hơn, cô không cần thiết phải đóng vai kẻ đáng thương hại đó, vì sẽ chẳng có ai thương xót cho cô bắt lấy cánh tay Kỷ Thành Minh đang đỡ lấy lưng cô, uyển chuyển biến thành cô khoác lấy tay Kỷ Thành Minh- Được, tôi sẽ mở to hai mắt xem thay đổi bất ngờ của cô rõ ràng đã khiến Kỷ Thành Minh kinh ngạc, anh liền cúi xuống khẽ mỉm cười, dường như anh đã biết trước, cô sẽ không giống với những người khác. Vì sao lại biết, đương nhiên chính anh cũng không rõ. Con người ta không thể lúc nào cũng sống quá rõ ràng như vậy được, thi thoảng cũng nên hồ đồ một chút có sao cưới đã bắt đầu, mọi người được đưa vào hội trường của khách sạn đã được chuẩn bị sẵn. Trên mỗi bàn ăn đều được trang trí rất tỉ mỉ tinh tế, sạch sẽ, tráng lệ, giống như họ được đưa nhầm vào một mê cung. Giang gia và Mông gia tổ chức bữa tiệc cưới này để không ai có thể sánh dâu và chú rể không biết đã thay bộ lễ phục mới từ bao giờ. Những bộ trang phục dành cho ngày cưới cô từng được xem trên các tạp chí danh tiếng thế giới bình chọn cho năm đều đã xuất hiện trong ngày hôm ngồi bên cạnh Kỷ Thành Minh, cô cũng không để ý đến thân phận những người ngồi cùng bàn. Ánh mắt cô vẫn chăm chú không hề suy chuyển, như một học sinh đang tiếp thu bài học vỡ lòng. Giờ phút này cô đang mặc một chiếc váy dạ hội màu xanh lam nhẹ nhàng, hòa toàn phô bày vóc dáng quyến rũ của cô. Tóc cô được búi thấp , vài sợi tóc hơi xoăn được thả buông rủ tự nhiên, vừa quyến rũ lại mang theo một chút gợi cảm, hơn nữa khi cô nở nụ cười rạng rỡ, hiển nhiên sẽ trở thành cô gái đẹp nhất trong hội ta thường nói, người phụ nữ càng không thể thua ngay với chính bản thân mình, họ càng để đối phương nhìn thấy sự kiên cường của mình, lòng họ sẽ càng dễ chịu hơn. Không hiểu đó là một câu châm ngôn hay chỉ là một lời an ủi, nhưng dù sao, lòng cô đã chẳng còn tri giác nữa. Nếu như bây giờ cô khen Giang Thừa Dự thật có mắt nhìn người, không biết có ai bảo cô điên rồi không. Nhưng thật ra điên được cũng tốt, điên rồi thì đâu còn biết được gì nữa, có khi cứ hôn mê bất tỉnh như ngày trước lại tốt hơn. Thượng Đế đã mang đến cho cô một con đường tốt nhất có thể lựa chọn, nhưng cô lại cố tình đối nghich lại ý trời, cô tỉnh lại, chỉ để thêm đau khổ, trong ba ngàn nỗi đau của nhân gian, hiện tại cô đã trải qua được bao nhiêu?- Tổng giám đốc Kỷ đưa bạn gái đến đây, thật khiến chúng tôi được mở rộng tầm mắt. – Nói xong, ánh mắt người đó dừng lại trên người Kỷ Niệm Xem ra sau này tôi nên đưa bạn gái theo nhiều hơn, để mọi người càng được mở rộng tầm mắt. – Kỷ Thành Minh cũng đùa lại, vốn những lời này của anh đã thể hiện rằng thân phận cô cũng không quá đặc biệt, thế nhưng anh còn vẽ rắn thêm chân, dịu dàng vuốt tóc cô - Em hâm mộ người ta đang được làm cô dâu mới à?Cô không hiểu nhìn theo anh, cô vừa bỏ lỡ cuộc đối thoại của Không cần hâm mộ đâu em, rồi sẽ có một ngày em cũng được như biết là anh đang nói cho ai nghe đây, nhưng rõ ràng trong ánh mắt của những kẻ đứng bên cạnh nghe được những lời này thì lại không hề giống với biểu hiện của anh trong mắt lễ được tổ chức rất truyền thống. Trên tấm thảm đỏ được trải thật dài, cô dâu đứng một bên, cha cô dâu nắm tay cô trao cho chú rể, cô dâu chú rể cùng nhau bước tiếp con đường còn lại tiến lên lễ ít cô bé cậu bé chạy theo sau, khuôn mặt lũ trẻ vô cùng sung sướng chứng kiến cảnh tượng này. Đột nhiên, Kỷ Thành Minh vỗ vai cô- Đưa di động của em cho nhìn anh bằng ánh mắt kỳ quái, nhưng vẫn rất vâng lời đưa di động cho nghe thấy người dẫn chương trình bỗng nói- Người đầu tiên nhận được cuộc gọi, sẽ được tặng một món quà vô cùng giá trị, xin hãy nhanh gọi di động đi ạ…. – Người dẫn chương trình vẫn chưa nói xong, đã có một chiếc điện thoại được đưa lên. Kỷ Thành Minh cầm di động của mình đưa lên tai, anh đứng dậy nói- Tôi sẽ vừa dứt lời, có rất nhiều người cười vang, họ thật không ngờ Kỷ Thành Minh cũng tham gia loại trò chơi này, họ tỏ ra tán thưởng sự ngây thơ chất phác của giơ điện thoại của Kỷ Niệm Hi lên- Cô gái xinh đẹp đang ngồi bên cạnh tôi vừa nổi giận không vui cho lắm, cho nên xin để cô ấy nhận được món quà may mắn trong hôn lễ của tổng giám đốc Giang đây, mọi người không ngại chứ?Người dẫn chương trình đối đáp rất trôi chảy- Không biết tiểu thư xinh đẹp đây và vị tiên sinh anh tuấn này là quan hệ gì ạ?Kỷ Thành Minh cúi đầu, vờ như hơi ảo não, một lúc lâu sau anh mới ngẩng lên- Hình như tôi vừa nghe thấy người ta mô tả về chúng tôi, hình như là một đôi nhỉ?Cả hội trường lại cười Thành Minh lại đẩy Kỷ Niệm Hi lên- Nhanh lên nhận món quà thần bí của họ thôi em, nhỡ họ tiếc rẻ không trao thì biết làm thế nào bây giờ?Mọi người lại cười, không khí diễn ra vô cùng náo nhiệt. Một số người cười vì không khí sôi động này. Một số người cười, ngay cả lí do vì sao họ cũng không Niệm Hi tiến lên lễ đài, nếu đã đi đến bước này rồi, vậy thì cứ đi tiếp dẫn chương trình rất giỏi tạo không khí, anh ta cười nhìn cô- Không biết vị tiểu thư xinh đẹp này hi vọng cô dâu hay chú rể tặng quà đây?Cứ như trao bằng khen không ngẩng đầu thản nhiên cười- Chú rể nhé, mọi người đều khen chú rể thật hấp dẫn, tôi cũng tiện thể muốn cầu nguyện để lấy được một người chồng giống như chú rể chú rể, mọi người ở đây đều gì đáng buồn cười đâu, cô đâu có đứng đây diễn hài kịch Rất tốt, xin mời chú rể bước ra trao tặng quà Niệm Hi nhìn theo Giang Thừa Dự, họ đứng thật gần nhau. Khuôn mặt với ngũ quan vô cùng hoàn mĩ của anh xuất hiện ngay trước mắt cô, bóng dáng anh thật thân thiết biết bao, hương vị anh quen thuộc biết bao, cô chìa tay ra- Em muốn nhận như năm cô vừa tròn mười tám tuổi, cô chạy đến trước mặt anh, chìa tay ra “Em muốn nhận quà.”Sau này không cho phép anh được ở bên cạnh một cô gái nào khác, cũng không được chưa có sự đồng ý của em mà phát tín hiệu với người ta, không được trò chuyện với người đẹp hơn em, càng không được cưới ai khác ngoài giờ em đã 18 tuổi, anh phải chờ em từ từ lớn lên, bây giờ anh bắt đầu chờ đợi được rồi đấy, khi nào sinh nhật của em cắm hơn 20 ngọn nến, vậy là đã đến lúc, chúng mình sẽ cùng nhau kết Tặng quà cho em đi, nếu anh không tặng, anh sẽ phải tự gói mình thành món quà tặng cho em chính bản thân anh cho em đi, không được đâu, như thế thì xấu Niệm Hi ngẩng đầu lên, quan sát anh thật lâu- Chẳng lẽ tổng giám đốc Giang đây thấy tôi không đủ tư cách nhận món quà của ngài ư?- Kỷ tiểu thư lại nói đùa rồi. – Giang Thừa Dự thở dài. Trước mặt mọi người xuất hiện một sợi dây chuyền của nhà thiết kế trang sức người Pháp nổi tiếng thế giới được đặt trên một tháp cao cô cùng tinh xảo. Mọi người hô vang, tỏ ra vô cùng thán phục, Giang gia quả là dám chịu lúc ấy, Mông Tuyết giật mình nhìn chồng, hiển nhiên tình huống này nằm ngoài dự liệu của Thừa Dự cầm lấy món quà, anh không cần để ý đến bất kỳ ai, trực tiếp choàng tay qua cổ cô. Ngay trước mặt mọi người, chú rể choàng tay ôm một cô gái khác thì thật chẳng hay ho gì, nhưng không một ai dám lên tiếng. - Lục Nhân… - Anh nhẹ nhàng mở miệng, chỉ mình cô có thể nghe thấy giọng nói của thở của anh vẫn quanh quẩn vấn vít quanh cổ cô, thế nhưng anh đã quyết định trở thành chồng của một người khác. Cuộc sống sao lại diễn ra một vở hài kịch đặc sắc thế biết nhận ra gọi tên cả những chuyện xảy ra trước đây đều là một sự ngụy trang, anh vờ như không quen biết cô. Anh dùng những lời nói như vậy để tổn thương cô, cô có thể không quan tâm, cô cũng có thể tự an ủi chính mình rằng, cô sẽ không bận nhưng cô không thể không nhớ rõ một chuyện, anh đang đứng ngay trước mặt cô, để cưới một người nhật thứ 18 của cô, cô từng nói với anh rằng- Sau này chúng mình kết hôn, nhất định phải viết rõ một hiệp ước. Một khi Giang Thừa Dự đã kết hôn với Giang Lục Nhân, thì không thể li hôn, nếu không toàn bộ tài sản sẽ thuộc quyền sở hữu của Giang Lục đó anh cốc một cái lên trán, nhìn cô đầy chiều chuộng- Được thôi. – Anh còn cười cô. – Em cũng thật là tham lam như thế, nhưng anh vẫn tình nguyện trao tặng cho hôn nhân nào quy định một khi đã kết hôn thì không thể li hôn? Vi phạm luật hôn nhân thì đã sao? Hành vi trái pháp luật không có trong luật pháp tất nhiên sẽ không thể tồn tại. Hiệp ước đó, ngay giây phút quyết định kia đã không có hiệu nữ cứ luôn ngốc nghếch, luôn cất giữ những lời hứa hẹn chót lưỡi đầu môi ngon ngọt của đàn ông, họ không biết rằng, ngay từ đầu, những lời nói đó vốn chẳng hề có giá xem, cô không phải hoàn toàn là một đứa ngốc như thế hay sao?Anh vẫn cưới một người con gái khác, ngay trước mặt cô, anh vẫn ở bên một người con gái Thừa Dự muốn nói gì đó, nhưng Kỷ Thành Minh đã tiến lên đây- Tổng giám đốc Giang, sao anh lại định ngay trước mặt tôi ăn đậu hũ của cô ấy thế? Tôi không đồng ý đâu. – Một tay anh đoạt lấy Kỷ Niệm Hi, mặc kệ những người khác thấy thế cười với Giang Thừa Dự, trong nụ cười đầy giằng co căng thẳng, tin rằng đôi bên đều nhận ra điều Tổng giám đốc Kỷ bắt đầu trở nên keo kiệt như vậy từ bao giờ? - Chẳng ai lại hào phóng đối với người phụ nữ của mình, ngoại trừ thánh nhân, nhưng tôi lại chỉ là một kẻ phàm nhân. – Kỷ Thành Minh kéo Kỷ Niệm Hi qua phía anh, mỉm cười khẽ tránh Thừa Dự nhìn người đang đứng bên cạnh anh, đối phương lắc đầu với anh. Đồng thời Kỷ Thành Minh cũng kéo Kỷ Niệm Hi lại sát bên cạnh mình, không một ai lại có thể tiếp cận cô. Trường hợp duy nhất cô không ở bên cạnh anh, có lẽ chỉ có duy nhất tình huống vừa diễn Thừa Dự nhìn theo bóng dáng của Kỷ Thành Minh đang dần đi khuất, anh ta rốt cuộc định làm gì đây?Kỷ Thành Minh dường như rất vui vẻ- Vừa rồi có thỏa mãn không em?Cô nhắm mắt lại, không định trả lời câu hỏi nhàm chán của tay Kỷ Thành Minh giật sợi dây chuyền trên cổ cô xuống, cổ cô hằn lên một vết đỏ, rất đau, nhưng cô chỉ cau người nhìn sang phía Sau này tôi sẽ tặng cô ấy những thứ đẹp hơn. – Anh cười, để họ nghĩ rằng người đàn ông này đang bị lòng tự trọng chiếm hữu, chẳng ai hi vọng người phụ nữ của mình đeo trên cổ chiếc vòng của một người đàn ông khác tặng, dựa vào đâu mà bắt anh trở thành ngoại lệ chấp nhận chuyện cau mày giằng co với anh, chiếc vòng cổ có chất lượng không tồi, thế nên ít nhất anh không vứt thẳng xuống đất. Phải chăng bỗng nhiên anh lại biết thương hương tiếc ngọc, anh không thèm ném thẳng đi cơ Ăn cơm thôi nào. – Anh ôm lấy thắt lưng cô, đẩy cô về phía bàn lẽ vì cổ quá đau, nên đôi mắt cô rốt cuộc cũng đỏ lẽ cứ tìm cho mình một lý do để đau đớn, cũng thật tốt biết bao, ngay chính bản thân còn cho rằng như vậy, chỉ là đau, chỉ là muốn khóc lên, thì sẽ rất đơn giản, đâu còn gì để mà phức tạp mắt cũng sẽ không rơi vợ chồng mới cưới bắt đầu đến từng bàn kính rượu quan khách, còn cô cũng bắt đầu dùng bữa, dùng thực phẩm để điểm tô cho vị giác của chính mình, cô cứ đổ mọi thứ vào miệng, thế là chẳng cần phải nói gì Thành Minh vỗ vỗ lưng cô- Ăn chậm thôi em, không người ta không biết lại tưởng bình thường anh để em đói đấy. Một câu nói rất bình thường, nhưng họ có thể hình dung được trong mắt những người khác, nói như vậy, tất nhiên sẽ che giấu những ý tứ phía không thèm nghĩ nữa, anh muốn làm gì thì đã rất mệt mỏi rồi, cô mệt mỏi, toàn bộ thế giới này chỉ còn lại mình cô, chẳng còn ai khác tồn tại Thừa Dự và Mông Tuyết không biết đã đến từ khi nào, cô không biết, cũng không muốn biết nữa. Tất cả mọi người đều nâng ly đứng dậy trong tư thế chờ đợi từ lâu. Giang Thừa Dự cũng rất phối hợp với Cả đời chỉ kết hôn một lần duy nhất, tổng giám đốc Giang thật không thẳng thắn rồi, uống thêm một ly nữa nào… - Không biết là ai vừa Niệm Hi cũng đứng dậy, khi cô nghe thấy câu “Cả đời chỉ kết hôn một lần duy nhất” kia, dường như cả người đều nhũn ra. Thật hay cho cái câu “Cả đời chỉ kết kết hôn một lần duy nhất” Thành Minh cầm một ly rượu đưa tận tay Kỷ Niệm Hi- Nếu không vui em cũng phải uống một ly chứ, nếu không tổng giám đốc Giang sẽ bất mãn Thành Minh tỏ ra không một chút kiêng nãy anh đã nói người đẹp bên cạnh anh đang giận dỗi, hẳn là người ta vẫn chưa hết giận Niệm Hi run run, Giang Thừa Dự và Kỷ Thành Minh đều đồng thời nhìn về phía tình huống hay thế này, cô cũng phải thể hiện tài năng của mình chứ Tôi xin chúc hai người tân hôn vui vẻ, trăm năm hạnh phúc. – Một câu nói thật đơn giản, nhưng lại dùng hết dũng khí cả đời cô gộp lại, chất lỏng trong ly được cô cạn sạch một hơi. – Tôi xin kính chúc thêm một ly nữa, bằng hạnh động thực tế để biểu đạt rằng, tôi thật lòng gửi lời chúc phúc đầy thành ý đến tổng giám đốc Giang nói vừa cất lên, ly rượu trên tay cô cũng Tốt, tốt lắm, thật đúng là nữ trung hào kiệt. – Có người vỗ Thừa Dự nhìn cô, rồi hạ ly rượu trên tay người lại lớn tiếng cười - Này biết nói gì đây, cô bé nhà người ta đều đã cạn ly, sao tổng giám đốc Giang lại kém thế?Giang Thừa Dự bất đắc dĩ gãi đầu gãi tai- Làm người cũng phải tích đức một chút thấy chồng mình đứng bên cạnh đang khó xử, cô vợ mới cưới Mông Tuyết khẽ than lên- Ly rượu này, tôi xin Tuyết đang định nhận ly rượu, Kỷ Thành Minh chầm chậm thủ thế- Hôm nay đã đủ phương pháp nâng ly rồi, tôi nghĩ mọi người cũng nhìn chán, không biết còn phương pháp trình diễn nào hay hơn không nhỉ? Trên đời này khó có thể tìm thấy một đôi vợ chồng nào tình cảm mặn nồng đến thế. Mọi người lại càng náo loạn- Uống rượu giao bôi đi, uống rượu giao bôi…Mông Tuyết bị kích động bởi lời nói, cô cầm ly rượu lên, nhìn Giang Thừa Dự. Yết hầu Giang Thừa Dự khẽ run lên, một câu “Thôi bỏ đi” định nói ra đành phải nuốt về. Anh cầm ly rượu lên, ngay khi quan khách vỗ tay, anh cùng Mông Tuyết hoàn thành nghi thức “quan phương” Niệm Hi nhìn cảnh tượng đang diễn ra trước mắt, rốt cục cả thế giới trong mắt cô cũng sụp đổ, cô không còn lối bộ thế giới này đều bị hủy diệt, đơn giản chỉ vì cô bị một người vứt đàn ông đó đang đứng trước mắt cô, anh đang nắm tay một cô gái khác. Rốt cuộc cuộc vui cũng tàn, mọi người cũng xong xuôi, cô dâu chú rể đi đến bàn khác để nghênh đón màn trêu chọc tiếp Họ thật xứng đôi em nhỉ? – Kỷ Thành Minh bỗng mở không nói gì nữa, tất cả thế giới của cô đều đang rối bời, cô không cần thiết phải phát biểu cảm nhận của môi như cánh hoa của anh lại chuyển đến bên tai cô, thoạt nhìn hai người thật vô cùng thân thiết- Em có rất nhiều phương pháp để thể hiện sự bất mãn của mình đã có thể được lựa chọn, cô có thể đứng trước mặt mọi người mà gào thét lên, hay tuyên bố rằng Giang Thừa Dự đã vứt bỏ cô , để tất cả quan khách được chứng kiến bộ mặt thật của Giang Thừa Dự. Cô có thể ngay lập tức phát huy sự bất mãn của mình, Kỷ Thành Minh đã đưa cô đến đây, cô sẽ có cơ hội được làm tất cả mọi thứ cô muốn, mọi người trong hội trường sẽ trở thành nhân chứng cho cô. Còn hành vi của cô ngày hôm nay, sẽ được phóng đại vô hạn trong mắt mọi đã có thể lựa chọn, cô đã có cơ hội được lựa là do chính bản thân cô không phụ nữ không đủ khôn ngoan, mới có thể để bản thân tiếp tục bị một vết đó đã là lựa chọn của cô, có nghĩa là chính bản thân cô sẽ phải gánh vác toàn bộ hậu quả do lựa chọn ấy gây ra, ai cho cô được phép hưởng toàn bộ những thứ tốt đẹp trên đời thế cả rượu trên bàn đều được đặt trước mặt cô, cô uống hết ly này đến ly đang nâng ly kính rượu với chính cô, cô uống cho chính mình, cô đang tự uống rượu một cách vô cùng sảng khoái đấy. Nếu cô đã không muốn hành hạ người khác, cô đành phải hành hạ chính bản thân cô, có gì là không thể được đâu. Có gì có thể so sánh với tâm trạng cô vào giờ phút này, có gì rõ ràng hơn, cô không phải là không thể có Giang Thừa Dự, là do chính cô đã muốn bất cần tất cả mọi qua đời từ sớm, người duy nhất yêu thương cô là ông Giang Huy đã rời xa nhân thế từ rất lâu, chỉ còn mỗi cô là vẫn sống, người đàn ông mà cô vẫn tâm tâm niệm niệm yêu thương, ngày hôm nay, đã trở thành chồng một người thân sớm đã tiêu tan, tình yêu sau ngày hôm nay cũng sẽ hoàn toàn biến thế giới này, có cái gì là thuộc về Giang Lục Nhân cô đây?Đến cái tên của chính mình cô còn chẳng cô là ai thế?Ai đang sống trong cơ thể này thế?Cô tự hát một khúc nhạc bi thương dành tặng riêng cho chính bản thân cô, thế nhưng chính cô nghe xong mà chẳng thể hiểu được khúc nhạc Thành Minh nhìn theo động tác của cô, anh không hề cười- Em đang trừng phạt chính bản thân mình đấy à?Cô lại cười, cô có thể nghĩ được, trong lòng anh nhất định là đang mắng cô ngu ngốc. Nhưng anh vẫn còn tử tế chán nên chưa nói ra miệng, có nên khích lệ sự lương thiện đột xuất của anh không đây?Kỷ Thành Minh đang rơi vào những hồi ức của chính mình. Lúc đó anh đi tìm Giang Lục Nhân, thật ra chỉ để tìm cách cứu Hướng Tư Gia. Nhưng khi đã vô vọng, anh đành chấp nhận một sự thật đau lòng cô gái mới 18 tuổi, đã chết trong lòng anh, không hề có bất kỳ yêu cầu nào đối với anh, ngoại trừ cảm thấy vô lực, anh cũng không hề cảm thấy gì anh không đồng ý cho mình được thương tâm như con gái ấy, vẫn chưa trưởng thành,nhưng cô đã có thể hiểu được rất nhiều chuyện. Thậm chí, trong mắt Kỷ Thành Minh, Hướng Tư Gia cực kỳ thông minh, sự thông minh của cô khiến anh vô cùng tán thưởng, cô chắc chắn là lựa chọn tốt nhất để làm vợ anh. Huống chi, cô luôn không rời xa anh, cô giống như không khí luôn bao quanh anh. Cô cùng anh từ Nam Thành đến Đông Xuyên, anh những tưởng này cả đời này sẽ cứ ở bên Hướng Tư Gia như thế, không thể có bất kỳ chuyện ngoài ý muốn có thể xảy ra giữa nên anh không ngại trả giá vì Hướng Tư Gia, nếu cô sẽ là vợ anh, vậy cô nên được hưởng thụ tất cả mọi quyền lợi, bất kể đó là từng nghĩ như vậy, cho nên anh bất chấp mưa gió đưa cô đi trước khi mất Hướng Tư Gia đã không muốn vậy, cô nằm trong lòng anh nói không muốn, cô nói- Đừng tìm Giang Lục Nhân, dù phải chết em cũng không muốn cô ấy cứu gái thường không hiểu rõ tình trạng khẩn thiết, có gì có thể quan trọng hơn so với mạng sống được đây, tất nhiên Kỷ Thành Minh sẽ không nghe lời Hướng Tư Tư Gia ra đi, chính bản thân Kỷ Thành Minh lại không cảm thấy quá thương tâm, trống vắng, không còn ai đứng bên cạnh anh nữa. Anh tưởng niệm, không phải tưởng niệm cho một ai khác, mà cho chính bản thân anh. Cho dù trời xanh không thấu, cũng chẳng bận tâm, nhưng thiếu một người, vẫn có gì đó rất là cảm giác của anh vào thời điểm đó, vậy hiện tại Kỷ Niệm Hi thì sao, cô đang nghĩ đến điều gì?Kỷ Niệm Hi vẫn đang ngồi uống rượu, không hề mở miệng nói một câu, ánh mắt cô cũng chẳng hề liếc nhìn đôi vợ chồng mới cưới, cô chỉ đang giải tỏa bằng phương thức của chính hi vọng cô có thể khóc lên, ít nhất có như vậy cô mới có thể giải tỏa được hết những cảm xúc đang dồn nén trong lòng, cô mới khiễn bản thân vơi bớt khó từ bao giờ anh lại cho phép bản thân thực hiện nhiều hành vi nhàm chán như thế này?Hay vì chính anh đã quá trống trải rồi?Anh đoạt lấy ly rượu trên tay cô- Để anh uống cùng nhún vai- Tốt chỉ cần có một ai đó có thể giúp tôi, chỉ đơn giản như vậy thôi, nhưng để thực hiện lời hứa đó lại thật phức vẫn uống, thật ra họ không hề say không biết có phải vì rượu này tác dụng chậm hơn hay không nữa. Kỷ Thành Minh đỡ lấy Kỷ Niệm Hi, đầu óc cô coi như vẫn tỉnh táo, tuy nhiên có nhiều hành động cô vẫn không rõ ràng Xem ra tổng giám đốc Kỷ lần này rất thật lòng nhỉ? – Có người thử hỏi Tôi đã bao giờ không thật lòng chưa? – Anh cũng thật sự hồi tưởng lại, ngoài Hướng Tư Gia, bên cạnh anh chưa từng xuất hiện thêm một cô gái nào khác, mà với Hướng Tư Gia anh cũng rất thật của đối phương vốn chỉ là tùy tiện, nhưng bị vặn lại bởi câu hỏi của anh, người đó chẳng biết phải nói gì thêm, cười trừ bỏ ta đều nói rằng những người thất tình đều rất phiền phức, hóa ra đó đúng là sự thật, ít nhất chính anh cũng thừa nhận rằng thật sự là như một đoạn tình cảm ngắn ngủi mà phải đòi sống đòi chết thì thật chẳng đáng, đây là nhận xét của tất cả mọi người ngoài cuộc đứng xem. Nhưng người trong cuộc mới có tư cách để nói chuyện Thành Minh bực mình thở dài, cũng không biết anh thở dài vì đứng trước cửa khác sạn, có người đi tới- Tổng giám đốc Kỷ, tổng giám đốc Giang muốn gặp Thành Minh nở một nụ cười xấu xa- Không nghe ôm lấy Kỷ Niệm Hi bỗng đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn Kỷ Thành Minh- Đúng, không nghe cười với anh, khuôn mặt cô ửng hồng, kinh diễm đến bất ngờ, tay cô chạm lên khuôn mặt của Kỷ Thành Minh, không biết cô đang nhìn thấy ai, nhưng đôi mắt cô, sáng ngời hiếm nhân cười, đúng thật khuynh quốc khuynh thành.
Kỳ nghỉ hè nhanh chóng kết thúc, Giang Lục Nhân lập tức bước vào năm học được đồn đại là tàn khốc nhất trong thời kỳ trung học. Một số giáo viên bắt đầu liên hoàn oanh tạc xuống đầu học sinh, nhưng thái độ chẳng hề khẩn trương mà vẫn ung dung bình tĩnh của các học sinh khiến các giáo viên lại càng sốt ruột. Thời gian chỉ như vừa quay đi quay lại đã hết năm học cấp ba này như luôn là một âm hồn bất tán đối với bất kỳ học sinh nào. Giang Lục Nhân lại thích tự tìm cho mình những niềm vui nho nhỏ, mỗi khi đến trường, cô đều đi qua nhà sách Trung Ngọ mua rất nhiều sách báo. Cô rất thích thú với các tin tức xã hội và giải trí, cứ như vậy từ học kỳ đầu tiên năm nhất trở đi, cuối tuần nào cô cũng mua một tờ báo “Phụ nữ mới” để xem, và thế là đến cuối học kỳ cô lại thu gom được một đống giấy cao cấp. Cô rất kiên trì thu gom tất cả mang ra ngoài bán giấy vụn, cứ lặp đi lặp lại như vậy, cô lại thấy vui vui. Con người quan trọng nhất là phải tự biết tìm kiếm niềm vui cho bản thân, để tránh khỏi những cảm giác nhàm chán không thú vị trong cuộc sống tịch mịch khai giảng năm đó, cô được Giang Thừa Dự đưa đến trường. Trên đường đi, anh không ngừng dặn dò, nhưng cô chỉ cúi đầu im lặng không trả lời. Cô sợ phải nhìn thấy nụ cười của anh, khiến cho cô có cảm giác mình chỉ là một tia nắng nhỏ, không có quyền phát ngôn. Trong bộ phim “Bầu trời xanh thẳm” nam chính từng gọi nữ chính là một chú dê con đang gặm cỏ non trên đồng, mà nữ chính trong bộ phim đó có tính cách cũng rất nhu nhược yếu đuối, luôn khiến nam chính có ham muốn được bảo vệ cô. Giang Lục Nhân buồn bực nhíu mày, có lẽ đến chính bản thân cô còn muốn được bảo vệ loại con gái yếu đuối này nữa là, nếu không sẽ không có hàng loạt các biến cố về sau, con người đúng là toàn những thói hư tật xấu không nói nhiều lắm, mãi cho đến lúc Giang Thừa Dự chuẩn bị đi, mới lắc lắc cánh tay cô- Muốn ở cùng anh à?Kiên quyết lắc Tốt lắm, anh sẽ quay về công ty, nhớ là phải về nhà sớm một chút nhé. – Giang Thừa Dự xoa xoa trán Thừa Dự vừa đi, Uông Chu Duyệt liền chạy đến kéo cô- Lâu lắm mới được gặp cậu, tớ nhớ cậu muốn chết. – Nói xong lại ôm cô một cái thật chặt. – Ai chà, đưa tiền học đây, có bao nhiêu tiền nào?Giang Lục Nhân nói ra một con số, Uông Chu Duyệt lại càng tỏ ra thân thiết với cô hơn- Tốt quá, nhà mình chỉ cho mình nhiều nhất là 300 tệ thôi, thế nào, ra ngoài shopping thôi chứ còn gì nữa nhỉ?Đầu Giang Lục Nhân đầy hắc nhưng vừa bước vào cổng trường, Giang Lục Nhân và Uông Chu Duyệt đã đồng thời dừng bước. Cách đó không xa, Kỷ Thành Minh vừa bước xuống mở cửa xe cho Hướng Tư Gia, Hướng Tư Gia nhẹ nhàng bước xuống xe. Cảnh này đã xảy ra vô số lần, nhưng lần nào cũng khiến không ít người phải dừng bước ngó lại như cũ, có lẽ vì nó quá đẹp, nên ai đi qua cũng tình nguyện thưởng Thành Minh không biết đang cầm gì trong tay, chỉ biết Hướng Tư Gia vừa cười vừa nói chuyện cùng Chu Duyệt vỗ vỗ mặt- Ôi, cô thấy Hướng Tư Gia có phải rất có số yêu chú già không?Giang Lục Nhân không nhìn nữa- Ý cậu chủ yếu là nói Kỷ Thành Minh có sở thích lolita thì đúng hơn?- Ha ha, cái đó cái gì gì đó đó thường là âm mưu của tụi con gái mà… - Uông Chu Duyệt cười Lục Nhân bỗng nhiên nhớ tới Giang Thừa Dự, quả nhiên không thể cười nổi nữa. Sau đó Kỷ Thành Minh và Hướng Tư Gia cũng đi tới. Hướng Tư Gia cười với cô- Sao hôm nay đến sớm vậy?Kỷ Thành Minh khoác tay Hướng Tư Gia- Đâu phải ai cũng thích ngủ nướng như cười của anh rất lạnh nhạt, không hẳn là thoải mái, nhưng khiến ai ai cũng nghĩ đến những điều tốt Tư Gia làm mặt quỷ với anh- Tốt, bây giờ đã ghét bỏ em rồi cơ Thành Minh xoa nắn khuôn mặt Hướng Tư Gia- Anh mà dám à?Hai người cứ trực tiếp liếc mắt đưa tình trước bàn dân thiên hạ, coi Giang Lục Nhân và Uông Chu Duyệt như không khí trên đường. Uông Chu Duyệt không ngừng càu nhàu, kéo tay Giang Lục Nhân đi, miệng phàn nàn- Đồ dở hơi, lúc nào cũng thích trình diễn tiết mục ấn ái, cứ như sợ không ai biết cô ta đã đính hôn, mà chồng sắp cưới thì già hơn cô ta đến năm tuổi cơ đấy….- Oa, nếu tớ mà là Hướng Tư Gia, tớ sẽ nghĩ là cậu đang ghen tị Ghen tị… tớ mà phải ghen tị với cô ta?- Vậy sao cậu phải nổi giận thế. – Giang Lục Nhân lắc lắc cái đầu Uông Chu Duyệt, cảm thấy rất thú chung là ngày hôm đó trôi qua cũng không đến nỗi tệ, sau mỗi giờ tự học, Giang Thừa Dự đều đến đón cô về nhà. Giang Lục Nhân rất hài lòng với cuộc sống như thế này, sau một ngày bận rộn cô lại được chậm rãi thưởng thức những giây phút êm ả, và một ngày cứ thế trở nên vô cùng phong khai giảng không lâu, Uông Chu Duyệt chỉ vào Hướng Tư Gia và nói- Hình như cô ta đang trở nên cực kỳ cố gắng, cậu cũng phải cố gắng nâng cao điểm số lên, không là sẽ bị cô nàng vượt qua Lục Nhân liếc Uông Chu Duyệt một cái- Cậu thấy tớ còn chưa đủ cố gắng à?Uông Chu Duyệt cầm tay cô, cực kỳ sốt sắng nói- Cuối cùng cậu cũng giác ngộ rồi, thật đáng giác ngộ của Giang Lục Nhân bắt đầu từ kỳ kiểm tra đầu học kỳ trung học, ngay trước cuộc thi vật ký, nhà trường đã công bố đề cương, nhưng đề thi chắc chắn sẽ không hoàn toàn giống hệt các phần trong đề cương. Trong khi đó nhà trường mời nhiều giám thị trong kỳ thi tháng đến phát khóc luôn, đại bộ phận thí sinh đều đầu hàng, trong đó nữ sinh chiếm tỉ lệ khá cao. Các nam sinh có ưu thế hơn trong các môn như vật lý cứ thế từng bước tiến lên, cấp độ của đề cương khó hay dễ thật khó có thể bình luận. Nếu đề cương đơn giản hơn, đa số nữ sinh chiếm điểm số cao, nhưng chỉ khó hơn một chút thôi, thành tích của nữ sinh lại bị giảm xuống đáng Giang Lục Nhân cũng bị giảm điểm số không ít thì nhiều, trong khi đó Hướng Tư Gia lại hiếm khi tiến bộ đến như Giang Lục Nhân vẫn được xếp trên Hướng Tư Gia như độ học tập của Giang Lục Nhân khá giống với tính cách của cô, trong đề thi mà gặp vấn đề gì khó, cô cũng sẽ không cố gắng giải bằng được thì thôi, dù sao tỷ lệ giải được cũng thấp hơn, mà giải được giỏi lắm cũng chỉ thêm một hai bài chứ giờ thể dục, giáo viên thường cổ vũ các học sinh nên đi ra ngoài nhiều một chút, không nên cứ mãi ngồi trong lớp giải đề toán, ngược lại sẽ không có lợi đối với tư Lục Nhân vốn đang đứng trong hành lang, cô nghĩ nghĩ thế nào, lại đi về hướng nhà vệ sinh đi đến cửa, cô đã nghe thấy một vài giọng nói từ trong đó vọng Tư Gia, gần đây cậu rất cố gắng học tập nhé, khiến bọn tớ rất áp Ừ, cố gắng như vậy mà kết quả cũng chẳng tốt hơn là Không phải rất tốt đấy à? Thầy giáo còn khen cậu tiến bộ mà… A, tớ biết rồi nhé, cậu muốn vượt qua người ta đúng Sao lúc nào cậu cũng thông minh thế? - Hướng Tư Gia dừng lại một chút. – Tớ không thích cái kiểu dễ dàng đạt được mọi thứ của cô ta, cứ như để ra vẻ chỉ số thông minh của mình rất cao ý, còn chỉ số thông minh của chúng ta chỉ thấp lè tè không Đúng vậy. Ngày nào cũng nói mình chẳng thèm cố gắng, sau khi về nhà còn chẳng thèm đọc thêm sách, cứ như là khoe khoang …- Tớ sẽ cố gắng vượt qua cô Tớ sẽ ủng hộ cậu.…Giang Lục Nhân nghĩ nghĩ, cuối cùng vẫn không vào, cô hiên ngang bỏ đi. Rồi lại nghĩ, có phải mình thật sự là người khoe khoang đến thế không? Việc này có thật sự đáng lo ngại đến thế không?Nhưng dù sao cảm giác bị Hướng Tư Gia vượt mặt cũng thật sự chẳng dễ chịu chút nào, nên cô cũng phải cố gắng hơn một chút mới khi vế nhà cô liền chủ động tìm Giang Thừa Thừa Dự vô cùng ngạc nhiên, rất hiếm khi cô chủ động tìm đến tận cửa như thế này, bình thường mỗi khi anh làm việc, cô đều trốn trong phòng, muốn gặp cô một cái còn khó nữa tích ngữ văn của cô không tồi, bài văn của cô thường được thầy giáo tuyên dương trước lớp, tiếng Anh còn khá hơn, không đứng thứ nhất cũng luôn đứng Top đầu, môn Toán cũng không tồi, còn đối với môn Hóa học, sau khi tăng cường làm thêm bài tập thì giờ đó đã trở thành môn đơn giản nhất, môn Sinh vật cũng chẳng là gì đối với cô, có lẽ vấn đề lớn nhất của cô chính là môn Vật cầm trong tay một vài đề thi, sau khi đã ngâm cứu mãi mà vẫn chưa tự giải được, nên lôi ra nhờ anh giảng Nhờ anh làm gia sư à? - Khóe miệng Giang Thừa Dự nhếch cao, tâm trạng rõ ràng không tệ chút nào đến gần chỗ anh hơn, không ngửi thấy mùi nước hoa linh tinh, chỉ có mùi rượu rất nồng- Lại uống rượu à?- Mũi em sao mà thính thế? - Anh nhanh tay véo mũi cô một cái. Cô cũng không tránh thoát, đành buồn bực nhìn để cô ngồi xuống bên cạnh, còn mình thì xem tập đề của cô, cuối cùng cười- Em đúng là đồ cơ tròn mắt đánh giá đến đây là vì việc học, cô rất muốn nói như vậy, nhưng khi bị anh nhìn chăm chú, tâm trạng cô lại biến đổi diệu kỳ, cô nhớ về cái hôn ngày hôm đó, khuôn mặt lại đỏ ửng Thừa Dự nhìn cô, chỉ vào một vài công thức trong sách- Chắc em không chỉ nhớ vài công thức này đấy chứ?- Thầy giáo nói là trong đề thi đại học thường chỉ ra đề vào trong khu vực này thôi, một công thức chia làm hai, cứ như vậy có thể đạt được điểm tương đối…- Vậy em định tùy tiện viết lung tung thế này à?- Em đâu có viết lung tung, đây là công thức cân bằng định lượng mà, Hgt2M2m1+m2V2 này sẽ cho ra một nhiệt lượng tương đương với lực tiêu hao ma sát….Ánh mắt Giang Thừa Dự trầm xuống- Vậy tại sao em không tính tiếp đi?Cô thật sự cũng định như vậy, nhưng thầy giáo luôn lưu ý công thức định luật bảo toàn năng lượng này, nhưng cô lại cố tình không áp dụng công thức môi- Em đến hỏi anh, sao tự nhiên lại biến thành anh hỏi em thế?Cô vênh mặt lên, trông cực kỳ vô Thừa Dự nhìn dáng vẻ của cô mà cháng váng, rất lâu sau anh mới “A” được một tiếng, anh lại chỉ vào cuốn đề cương- Em sai ở chỗ này, chỗ này không có lực tiêu hao ma sát… Em nhìn kỹ lại đoạn này đi…- Cái gì vậy?- Lực cản không khí, nhất định trước tiên em phải lưu ý đến quán tính, nếu có quán tính, trước tiên em phải biết là giảm tốc hay tăng tốc, sau đó mới xuống đến đây……Giang Lục Nhân nghe Giang Thừa Dự giảng bài, thời gian chậm rãi cứ thế trôi qua giống như anh đang ôn tồn kể chuyện , hàng mi khẽ chớp chớp lay động. Cô ghé lên trên bàn, nhìn chăm chú vào đôi mắt đó, không sao thoát được- Mắt anh đẹp Thừa Dự cầm bút, nói nửa ngày, chờ đến bây giờ chỉ có thể đau khổ đỡ trán- Sau này ra ngoài đừng bảo là có quen biết anh Em sẽ nói em không chỉ quen anh, mà còn rất thân thiết nữa Thân đến mức nào?Cô nhanh tay bới tung mái tóc anh để tìm một cái gì đó, sau đó nhổ ra một sợi tóc bạc- Đấy, em sẽ nói em đang giữ một thứ đặc biệt nhất trên người vui vẻ chìa ra sợi tóc bạc của đột nhiên nắm lấy tay sửng sốt, như mình đã phạm lỗi Đi mang đến món quà “khỏa thân” của em đến tặng anh. – Anh thả tay cô ra, vươn tay xoa đầu Cái gì cơ?- Không phải em đang giữ một thứ đặc biệt nhất trên người anh à? Anh cũng phải giống như thế, vậy mới công bằng nhíu mi, không thèm chấp- Em vẫn chưa hiểu chỗ này, anh mau giảng lại Ai bảo em không chịu tập trung lắng nghe Em thật sự không hiểu mà, từ chỗ định luật bảo toàn năng lượng này thôi…
Bốn năm trước, tại tầng cao nhất tòa cao ốc tập đoàn quốc tế Long Thành, một chàng trai vô cùng khôi ngô tuấn tú đang ngồi trong văn phòng làm việc của mình, trêntay anh cầm một cây bút, anh đang nhanh chóng ký tên mình vô số lần một cách rất thờ ơ. Chiếc ghế xoay không ngừng chuyển động, chứng tỏ tâm trạng Giang Thừa Dự đang không tồi chút nào. Trước mặt anh là một màn hình đang phát lại hiện trạng trực tiếp được quay bằng camera. Anh nhìn rất lâu một cách nghiền ngẫm, hiện anh đang cảm thấy rất thú vị, nhất là khi Giang Lục Nhân bị các nhân viên lâu năm trong công ty bắt nạt. Họ cố tình không nói rõ công việc cụ thể cô phải làm mà luôn chăm chăm soi mói các khuyết điểm của cô. Cô chỉ biết mím môi, không hề phản bác, chỉ gật đầu. Trong tình trạng đó, cô càng gật đầu, họ càng chỉ trích nặng học sinh trung học thì có thể làm được cái gì đây, ngày nào cũng đánh đi đánh lại các tài liệu có sẵn, làm mấy việc lặt vặt, rồi lại gõ gõ ..Anh đặt cây bút trên tay xuống, để hai tay lên đầu gối, nhàn nhã tiếp tục xem.mpvm vãi, nam suýt chính của chúng ta, đừng hỏi vì sao mình ghét tên này.Khóe miệng của anh hơi nhếch lên, thể hiện rõ sự sung sướng trong sao cô càng không thoải mái, anh càng cảm thấy sảng khoái?Bắt đầu từ khi nào, anh bắt đầu so đo tính toán với một cô nhóc như vậy?Anh tự ngẫm lại một chút, hẳn là vì anh không thích sự nhẫn nhịn biểu hiện trên khuôn mặt cô, ví dụ như khi mọi người đều xúm vào bắt nạt cô, cô lập tức sẽ giả vờ đáng thương như vậy, mọi người lại càng coi cô như một tội phạm đã mắc phải tội ác tày trời. Lại còn cả sự bình tĩnh trên khuôn mặt cô, sự trầm tư đó không hề phù hợp với tuổi của cô, giống như trên khuôn mặt đó luôn đeo một cái mặt nạ, khiến người ta không khỏi muốn bằng mọi cách lột bằng được cái mặt nạ đó ra, để xem rốt cuộc cô thuộc dạng người gì. À, ngược lại, anh luôn cảm thấy cô là một cô gái dối trá, nên anh không thích cô, nên anh không muốn nhìn thấy cô, chúng tích tụ lại thành sự chán ghét. Một cô gái mười sáu tuổi, phải vô cùng rạng rỡ, sao lại trở thành kiểu người như thế này?Anh tắt màn hình đang chiếu những hình anh khiến anh mất vui, một lần nữa quay lại với công việc, thật nhàm chán, thế nhưng anh lại tình nguyện theo dõi ra, mấy ngày này, Giang Thừa Dự không chỉ làm một việc nhàm chán như vậy. Trước giờ tan tầm, anh sẽ đánh xe đến ngã rẽ trước cửa công ty, sau đó mới chậm chạp gọi điện Ra anh mang theo mệnh lệnh của một ông chủ, anh thích tác phong này, ai cũng phải tuân lệnh anh, dù anh có sai cũng không một ai dám vạch trần Còn có việc chưa làm Lục Nhân ôm một chồng tài liệu, cô rất muốn nói rằng cô vẫn chưa thể tan ca, cô không thể về nhà sớm Anh nói ra ngay. Anh hơi nhíu mi, ngón tay gõ gõ nhịp trên tay lại nhìn chồng văn kiện trên tay, đành nói với vẻ bất đắc dĩ- Khi nào tan ca em sẽ gọi xong, cô lập tức tắt máy. Cô nhận điện thoại một các cực kỳ lén lút, nếu bị người khác nhìn thấy không biết họ sẽ lôi cái loại nội quy nào ra giáo huấn cô là loại người không thích nói cái câu “Tại mọi người quá đáng”, vì cô biết đối phương cố tình, nên cô không muốn lãng phí thời gian để nói những lời như Thừa Dự lần đầu tiên bị người khác dập máy trước, thế nên tất nhiên anh cảm thấy hậm hực. Anh chưa bao giờ bị người ta đối xử như vậy, trong lòng bỗng nhiên cảm thấy xao động, không sao, thật sự không sao tay anh nắm lấy vô-lăng, khởi động xe, lao nhanh như bay. Khi xe đã đi được một quãng rất xa, anh lại cảm thấy mình hành động như một cậu bé đang giận dỗi. Anh dừng xe, quay đầu, quay lại vị trí sẽ khiến cho cô phải thất bại một dựa vào chỗ ngồi, châm một điếu thuốc, hút một cách tinh lâu sau Giang Lục Nhân mới từ công ty đi ra, cô chính là kiểu người đối xử với mọi sự vật sự việc như nhau, một khi đã chuyên tâm, cô sẽ hoàn toàn bỏ qua tất cả mọi thứ xung quanh. Đến khi ra đến bên ngoài cô mới nhận ra, nhưng có vẻ đã muộn, cô cảm thấy thái độ của cô đối với Giang Thừa Dự có phần không lập tức khởi động lại di động, không có tin nhắn hay bất kỳ một cuộc gọi đúng, anh sẽ không bao giờ xem trọng cô như vậy đâu, cô cần gì phải tự mình đa nhưng cô chắc chắn không thể ngờ rằng, vì cô mà Giang Thừa Dự hôm nay đã phải đợi từ xế chiều cho đến lúc hoàng hôn buông cô xuất hiện ở sau gương chiếu hậu, Giang Thừa Dự híp mắt, chăm chú dõi theo một bóng dáng đang từ từ tiến xe anh xuất hiện trước mắt cô, bước chân của cô lập tức trở nên gấp gáp, cô thở hổn hển vài cái, rồi mới đi về phía thật không ngờ, anh vẫn chờ ở đây, mà chính bản thân anh cũng không khi cô lên xe. Giang THừa Dự mới nhìn đồng hồ- Hình như công ty chúng ta không trả tiền làm thêm giờ cho thực tập nhận ra anh đang chế nhạo cô, cô chỉ im lặng ngồi lên lái xe, lại cảm thấy hơi không thoải mái trong lòng, nhưng anh không thể nói rõ đây là cảm giác gì, nên không thể ngăn lại- Công việc thế nào rồi?Anh nhớ rõ hình như anh đã từng hỏi cô về vấn đề này, và cô cũng đã từng trả lời anh về vấn đề Không trả lời của cô vẫn không có gì thay Không tồi?Anh nhắc lại một lần nữa, lại có vẻ hơi hơi buồn cười và… buồn chỉ nghi ngờ liếc nhìn anh một cái, rồi im lặng không trả dù có cảm thấy suy sụp, cô cũng sẽ không nói với anh, vì anh hẳn ngoài sự vui sướng khi nhìn thấy cô gặp tai họa thì sẽ không có bất kỳ một cảm xúc nào khác. Một khi đã như vậy, cô không việc gì phải lột miệng vết thương cho người khác được thoả mãn, cô vẫn chưa phải người vĩ đại như nhưng, Giang Thừa Dự lại không đưa cô về Cùng anh đến tham dự một bữa Hả?Cô hơi ngạc Nếu không em nghĩ tại sao anh phải chờ em lâu như vậy?Cô hơi miết nhẹ môi, cô đâu có yêu cầu anh ta chờ, tự anh ta cam tâm tình nguyện lại còn tỏ ra vênh vênh váo Thừa Dự tỏ ra khó chịu vì phải đưa cô đi trang điểm và chuẩn bị quần áo. Chuyên gia trang điểm nhìn anh với vẻ tò mò dò hỏi nguyên nhân anh đưa một cô bé vị thành niên đến đây, anh tốt bụng trả lời- Vì là vị thành niên nên mới cần các vị biến thành đã trưởng đó lại nhìn cô bằng ánh mắt kén chọn chê bai dáng người rồi, rút gọn toàn bộ quá trình, Giang Thừa Dự đưa Giang Lục Nhân đến một bữa tiệc mà “hào quang tỏa ra bốn phía.”Giang Lục Nhân phần lớn chưa bao giờ được đặt chân đến những bữa tiệc như thế này, vì thế ánh mắt cô đặt trên những người duy nhất cô biết ở Lục Nhân chưa bao giờ cảm thấy thân phận của mình và Hướng Tư Gia là “mãnh hổ địch tướng”. Uông Chu Duyệt còn gọi các cô là “Trời sinh Du sao còn sinh Lượng”, nhưng những lời này phải dành cho Giang Thừa Dự và Kỷ Thành Minh mới là chuẩn xác. Hai người này, tuổi tác tương đương sinh cùng năm, gia thế tương đương, thân phận tương đương, đến ngay cả cơ sở giáo dục cũng tương đương, cùng xuất ngoại và về nước trong một năm, cái loại duyên phận trớ trêu này cũng thật hiếm có khó gặp quan trọng nhất chính là họ đều dốc hết sức đưa sản nghiệp lên đỉnh cao, vì thế người khác không thể không đánh gía cao về Lục Nhân nhìn hai người này, thật khó có thể nói ai hơn ai kém, nhưng nếu từ đáy lòng mà không hề dối trá, cô vẫn quyết định sẽ để Giang Thừa Dự nhỉnh hơn một chút. Kỷ Thành Minh bị knockout vì khuyết điểm mà theo đánh giá của cô, anh ta là con người dối các tờ báo là cải, Giang Thừa Dự vẫn thắng anh ta, bạn gái anh đủ các loại ngôi sao, siêu mẫu, cho đến cả những danh môn khuê nữ, thiên kim tiểu thư. Trong khi đó, Kỷ Thành Minh chỉ có duy nhất một Hướng Tư Gia đáng thương, nhưng vẫn chưa chia Lục Nhân tự cảm thấy bản thân là con người thật nhàm Thừa Dự và Kỷ Thành Minh đứng bên cạnh nhau, hào quang tỏa ra tứ phía, thế nhưng nội dung câu chuyện lại chẳng thể hài Tổng giám đốc Kỷ không phải đang công tác ở Singapore sao? Bận trăm công nghìn việc mà vẫn vội vã đến đây, thật chuyên nghiệp biết Chỉ có thể cảm ơn sự quan tâm vô cùng sâu sắc của tổng giám đốc Giang đây, thế nhưng sự vất vả của tôi sao có thể so sánh với ngài, chỉ cần ngồi trong văn phòng gọi vài cú điện thoại lại có thể xử lý ổn thỏa mọi công việc, khiến người khác không thể không bội phục. Cha tôi luôn nhắc nhở tôi phải học hỏi ngài Đấy là do tổng giám đốc Kỷ khiêm tốn, mồm miệng của tôi sao có thể địch nổi ngài đây, dù sao cũng phải chờ xem ai là người cười cuối Xn cảm ơn tổng giám đốc Giang đã khen Tôi sao thể khách khí với ngài như với người ngoài Cảm ơn tổng giám đốc Giang đã coi tôi như người trong Thành Minh cười đầy ẩn ý.….- Thế nhưng tôi vẫn bội phục tổng giám đốc Kỷ, có thể vừa xử lý mọi việc vô cùng gọn ghẽ, vừa có thể ngày ngày đến trường đưa đón người yêu, thật vô cùng nhàn hạ thoải mái, khiến người bình thường không sao có Ngoại trừ công việc cũng không thể bỏ quên bạn gái được, nếu không con gái mà nổi giận, thật không sao chịu Kỷ Thành Minh lại liếc nhìn Giang Lục Nói vậy hẳn em gái ngài cũng hiểu Em gái tôi thật sự rất ngoan, không bao giờ giận dỗi với tôi, khiến cho những kẻ âm mưu dòm ngó phải lập tức tránh xa Tôi thấy làm việc quan trọng nhất vẫn phải dựa vào kết Hẳn diễn biến quá trình của tổng giám đốc Kỷ chẳng lẽ tồi tệ đến mức không thể nói ra à?- Đối với con gái thì đâu thể đánh giá là xấu hay không, đơn giản chỉ là một người đàn ông chiều chuộng một cô gái, khiến cho người khác phải đỏ mắt thèm thuồng thôi.…Giang Lục Nhân không muốn xen vào tìm đường chết. Cô hết nhìn trần nhà, lại nhìn sang bên từ “chiều chuộng” trong suy nghĩ của Kỷ Thành Minh, nếu được phát ra từ miệng của một người đàn ông khác, có lẽ cô sẽ cảm thấy cảm động chút chút, nhưng nếu từ miệng Kỷ Thành Minh nói ra, cô liền lập tức liên tưởng đến một kẻ vênh vênh váo váo, coi một cô gái nào đó như một con cún cưng để chăm nuôi, cho nó ăn, cho nó uống, nếu tâm trạng vui vẻ còn cho nó quấn quanh người. Cái loại con gái không có suy nghĩ, không có tính cách , cứ như con chó con mèo đó, lại còn được một người đàn ông như vậy chiều chuộng, không hiểu sao, cứ nghĩ đến cô lại cảm thấy hơi hơi sợ sẽ không nói ra để đắc tội với người ta đâu, vì đúng là có rất nhiều cô gái đã biến thành kiểu thú cưng như vậy, được nuông chiều đến mức coi trời bằng nào cũng vậy, cô muốn thử nhìn xem nếu chủ nhân của lũ “thú cưng” đó mà phá sản, xem có chuyện gì sẽ xảy ra nào?Thế nhưng, chỉ cần liếc nhìn thoáng qua Kỷ Thành Minh, cô cảm thấy hình như bản thân hơi hư hỏng, cô lập tức tự bắt bản thân nhanh chóng tỉnh lại, suy nghĩ về một người xa lạ như thế, hẳn chẳng tốt đẹp Xem ra em gái anh không có nhã hứng đối với cuộc nói chuyện của chúng ta, hình như tôi đã quấy rầy đến tình cảm thân thiết của hai anh Thành Minh hư hư thực thực nói một Lục Nhân nhíu cảm anh em thân thiết, từ bao giờ Kỷ Thành Minh lại có cái “nhãn lực” Thừa Dự vẫn không nói gì thêm, cô vẫn đứng bên cạnh làm bạn nhảy của rồi cô định hỏi tại sao Kỷ Thành Minh không đưa Hướng Tư Gia đến, nhưng cô lại không muốn khiến bản thân trở nên ngớ ngẩn, nên đã không mở miệng nói Vì sao lại đưa em đến đây?Giang Lục Nhân cảm thấy trước mắt vẫn còn một vấn đề cần trao đổi với Giang Thừa Quyết định khẩn cấp thôi, những chỗ như thế này không thích hợp đưa bạn gái đưa cô đến đây, mới khiến anh cảm thấy việc chờ đợi cô cả buổi chiều lâu như vậy có chút giá trị, không đến mức quá ngu ngốc, còn về phần bữa tiệc này, anh không hề có hứng thú.
Đánh giá từ 97 lượtTruyện Ai Sẽ Theo Em Đến Cuối Cuộc Đời của tác giả Lục Xu khá đơn giản , ngắn gọn khi mà cốt truyện chỉ xoay quanh nhân vật nữ cũng có những lúc phải trải qua đau khổ, không đau khổ này thì sẽ có đau khổ khác. Nhưng nhân vật chính trong truyện của chúng ta lại phải trải qua rất nhiều nỗi bất hạnh. Nào là mồ côi cha , phá sản , bị người đàn ông phản bội và căm ghét , số phận của cô gần như là một căn phòng đầy bóng trong cái rủi vẫn còn cái may, cô không thể cứ chìm đắm trong căn phòng tối này mãi được, đã đến lúc cô thoát ra và làm lại thôi. Chúng ta hãy cùng nhau dõi theo bước chân của người phụ nữ này và thầm cầu nguyện cho mọi điều may mắn sẽ đến với cô!
Đánh giá từ 49 lượt Lục Xu là một tác giả khá nổi tiếng đối với bạn đọc yêu thích thể loại truyện ngôn tình, đa phần những sáng tác của tác giả là những câu chuyện nhẹ nhàng, đi sâu vào lòng bạn đọc như lời thủ thỉ tâm tình đáng yêu. Đừng Nói Với Anh Ấy Tôi Vẫn Còn Yêu, Ai Hiểu Được Lòng Em? ... là những nhan đề truyện có lẽ bạn đã từng nghe qua, như xoáy sâu vào lòng độc giả, đọc để cảm nhận và chiêm nghiệm nhé!!!Nhan đề truyện Ai Sẽ Theo Em Đến Cuối Cuộc Đời như tiếng gọi đến thổn thức lòng người, là tiếng gọi của tình yêu của nỗi nhớ nhung của cả một tấm lòng. Trong tình yêu, đây chính là lời thủ thỉ chân thành, là xuất phát tự trong trái tim, tận trong tâm thức sâu thẳm. Vốn dĩ không biết sẽ đi đến đâu, không biết thế nào, nhưng xin hãy cứ tin yêu. Sâu thẳm trong nội tâm của mỗi người đang yêu mà không thể ở bên cạnh người mình yêu đều cất giấu một bí mật không muốn bất kỳ ai biết được, đó chính là “Khoảng cách xa nhất trên thế giới”.Cha mất, toàn bộ tài sản đều bị chiếm mất, một tai nạn ly kỳ đã xảy ra với cô, nhưng trong chính quãng thời gian u ám đau khổ nhất đó, người đàn ông duy nhất đã từng chăm sóc yêu thương cô tha thiết lại lựa chọn kết hôn cùng một người phụ nữ khác. Người đàn ông đã cứu cô lại nói với cô “Cô cho rằng tôi thật sự muốn cứu cô ư? Hẳn cô biết rất rõ, tôi hận cô đến chết.”Đúng vậy, người đàn ông đó thật sự rất hận cô, vì người con gái anh yêu thương nhất đã vì cô mà chết. Duyên đến rồi đi, vì ai mà ngay từ khi bắt đầu, cô đã lựa chọn cho mình một khúc nhạc bi thương đến thế? Còn với riêng cô, cô chỉ có thể đi hết con đường bằng chính đôi chân của mình, để xem ở cuối con đường đó rốt cuộc sẽ là vui hay Lục Nhân Đối với em, khoảng cách xa nhất trên thế gian chính là - chúng ta không thể đến gần bên nhau. Kỷ Niệm Hi thực tế cho ta biết, trên thế gian này làm gì có nhiều bi kịch đến thế, ai cũng đều có cơ hội để gặp người kế tiếp, chỉ cần ta nguyện ý. Bi kịch chỉ là khi, chính bản thân ta không muốn thoát khỏi khúc nhạc bi thuơng tình yêu sẽ lại đến, sẽ kết trái đơm bông sẽ rực rỡ chứ, liệu mọi thứ có thể đưa chúng ta vượt qua khó khăn, cuộc đời này còn có chi cản ngăn, còn có chi luyến tiếc ??? Truyện hay mới Ai Sẽ Theo Em Đến Cuối Cuộc Đời sẽ cho bạn câu trả lời.
ai sẽ theo em đến cuối cuộc đời